Với tôn chỉ và mục đích thể hiện tinh thần đoàn kết, tương thân tương ái cho mọi tù nhân Chính trị, Lương tâm, và Tôn giáo đã từng bị giam cầm, giúp có công ăn việc làm để các cựu tù nhân ổn định đời sống, trợ giúp thuốc men và y tế, quan tâm đến đời sống, bệnh tật, già yếu, qúa vãng của họ, và còn trợ giúp ăn học cho con cái tù nhân chính trị đã chết trong tù hay sau khi ra tù.
Nhà cầm quyền VN sợ cái gì?
Là một cử nhân Luật, Nguyễn Bắc Truyển khi gặp những trường hợp bất công trong xã hội đã tư vấn cho những người nghèo khổ, thấp cổ bé miệng, về các vấn đề pháp lý, kể cả những Dân oan, những người mất cả môi trường sống.
Lẽ dĩ nhiên trong một xã hội đầỳ đố kỵ, chia rẽ, thì dễ cho nhà cầm quyền nắm tất cả trong tay, và một người như Nguyễn Bắc Truyển, luôn sẵn sàng chống mọi tham nhũng, bất công xã hội, và có một số lượng quen biết qúa rộng lớn, là một cái gai. Nhưng làm thế nào để đổ tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”cho một cựu tù nhân đã trắng tay sau khi ra tù như Nguyễn Bắc Truyển (lại bị nhà cầm quyền trục xuất, cấm không cho cư trú trong căn nhà của vợ ông), với vài ngàn hay vài chục ngàn những “bạn” của ông là những người tàn tật và yếu thế, nghèo khổ nhất trong xã hội?
Có phải “sống niềm tin tôn giáo bằng con tim và đôi bàn tay” là điều nhà cầm quyền CSVN sợ nhất?
Không thể vu khống một tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo là theo một tôn giáo ngoại nhập rồi chịu ảnh hưởng của thế lực này nọ, nhưng có lẽ chính cách sống ỵ´thức tự do trong tôn giáo của Nguyễn Bắc Truyển là niềm lo sợ của nhà cầm quyền VN: thể hiện được tự do tôn giáo căn bản nhất là sống và hành động hàng ngày theo lương tâm và niềm tin tôn giáo của mình, không cục bộ, không sợ hãi, không trừu tượng, mà thực hiện từng chuyện nhỏ nhặt trong đời sống hàng ngày, trong liên hệ giữa người với người, giữa người với vạn vật chung quanh.
Những việc thường ngày của Nguyễn Bắc Truyển không có ranh giới xã hội hay ranh giới tôn giáo: bế một người thương phế binh không còn chân đi khám bệnh, giúp thuê xe cho gia đình một đồng đạo Hoà Hảo đi đón người thân mới ra tù, ngừng tay viết đơn khiếu nại hộ một người Dân oan để lắng tâm nghe bài thánh ca thanh thoát, suy nghĩ so sánh về những câu giảng của Đức Hùynh Phú Sổ với những câu trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền….Con cá Nguyễn Bắc Truyển đang tung tăng như vậy, không bị ràng buộc bởi bất cứ biên giới chật hẹp nào, thì bị một âm mưu bắt bỏ lên thớt.
Và nằm sẵn trên cái thớt là LS Nguyễn văn Đài
LS Nguyễn văn Đài bị bắt từ tháng 12 năm 2015 với cáo buộc vi phạm điều 88 “tuyên truyền chống nhà nước” nhưng không thể đem ra toà xét xử vì không chứng cớ, phải chờ tới khi mưu kế thành hình với cuộc truy bắt các bạn ông trong Hội Anh Em Dân Chủ (HAEDC) vào tháng 7/2017 (Phạm Văn Trội, Nguyễn Trung Tôn, và Trương Minh Đức) thì đã đủ vẽ vời để gom thành cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.
Một dịp thuận tiện để bắt Nguyễn Bắc Truyển mà có thể né tránh vấn đề tôn giáo và tạo hình dáng “Âm mưu lật đổ chính quyền” cho càng vững chắc. Mặc kệ cho gia đình của Nguyễn Bắc Truyển, những đồng đạo PGHH, văn phòng Công lý Hoà bình, lên tiếng đòi người, và chính HAEDC cũng công nhận Nguyễn Bắc Truyển không phải là thành viên của hội và chẳng hoạt động gì chung, ngoại trừ có tình thân anh em quen biết lâu ngày.
Tóm lại, với Nguyễn Văn Đài thì bắt trước, rồi hí hoáy vẽ tội sau. Còn với Nguyễn Bắc Truyển thì tô vẽ xong bình phong rồi mới bắt.
Gom lại một khối để bắt lại càng không phải thú nhận sự đa diện của các hội Xã hội Dân sự hiện nay tại VN, mà còn có thể liên lẹo mô tả tất cả chỉ là tụ họp của vài kẻ phản động.
Tin luật sư Nguyễn Văn Đài cùng các anh em HAEDC và luật gia Nguyễn Bắc Truyển sẽ xuất hiện cùng ngày 5/4/2017 trước toà án sơ thẩm Hà Nội, đang gây một làn sóng chú ý tối đa từ các toà đại sứ quốc tế, các tổ chức Nhân quyền quốc tế, các tổ chức Xã hội Dân sự quốc tế, các dân biểu Mỹ và Đức cũng như văn phòng của ông Báo cáo viên Đặc biệt của Liên Hiệp Quốc về Tự do Tôn Giáo, Tín ngưỡng.
Ngày đó cũng có thể là cơ hội để mọi người Việt khắp nơi tại Việt Nam, đặc biệt tại Hà Nội, dùng một dấu hiệu chứng tỏ cho quốc tế biết là dân Việt rất lưu tâm đến các quyền dân sự và chính trị như đã ghi rõ trong bản Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (International Covenant on Civil and Political Rights, ICCPR) do Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc và các quốc gia thành viên thông qua ngày 16 tháng 12 năm 1966 và có hiệu lực từ ngày 23 tháng 03 năm 1976,
Thí dụ, hãy vẽ hay buộc lên tay bạn một dải ruy băng vàng.
Thành phố của bạn sẽ lên màu và mất đi nét vô cảm.
March 29, 2018
Tại sao nhà cầm quyền Việt Nam phải lươn lẹo lý cớ bắt Nguyễn Bắc Truyển?
by Nhan Quyen • [Human Rights]
Tại sao Nguyễn Bắc Truyển không bị bắt vì những hoạt động thật của ông như:
– là một là một tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo và là người ra sức bảo vệ cho quyền tự do tôn giáo của tín đồ PGHH từ năm 2010, giúp đỡ cho nhiều tín đồ PGHH trong thời gian bị giam giữ cùng với họ, giúp đỡ cho thân nhân của các tù nhân, hỗ trợ khi họ gặp hoạn nạn hay khi họ đau ốm
– cộng tác với các hoạt động xã hội và từ thiện của Văn phòng Công lý- Hòa Bình thuộc Dòng Chúa Cứu Thế? Là nhân viên chính thức của văn phòng, NBTruyển phụ trách điều hợp chương trình giúp đỡ cho khoảng 3.000 thương phế binh, khám bệnh, đưa đi làm chân tay giả, hay phát xe lăn
– hay là người điều hành Hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt Nam
Với tôn chỉ và mục đích thể hiện tinh thần đoàn kết, tương thân tương ái cho mọi tù nhân Chính trị, Lương tâm, và Tôn giáo đã từng bị giam cầm, giúp có công ăn việc làm để các cựu tù nhân ổn định đời sống, trợ giúp thuốc men và y tế, quan tâm đến đời sống, bệnh tật, già yếu, qúa vãng của họ, và còn trợ giúp ăn học cho con cái tù nhân chính trị đã chết trong tù hay sau khi ra tù.
Nhà cầm quyền VN sợ cái gì?
Là một cử nhân Luật, Nguyễn Bắc Truyển khi gặp những trường hợp bất công trong xã hội đã tư vấn cho những người nghèo khổ, thấp cổ bé miệng, về các vấn đề pháp lý, kể cả những Dân oan, những người mất cả môi trường sống.
Lẽ dĩ nhiên trong một xã hội đầỳ đố kỵ, chia rẽ, thì dễ cho nhà cầm quyền nắm tất cả trong tay, và một người như Nguyễn Bắc Truyển, luôn sẵn sàng chống mọi tham nhũng, bất công xã hội, và có một số lượng quen biết qúa rộng lớn, là một cái gai. Nhưng làm thế nào để đổ tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”cho một cựu tù nhân đã trắng tay sau khi ra tù như Nguyễn Bắc Truyển (lại bị nhà cầm quyền trục xuất, cấm không cho cư trú trong căn nhà của vợ ông), với vài ngàn hay vài chục ngàn những “bạn” của ông là những người tàn tật và yếu thế, nghèo khổ nhất trong xã hội?
Có phải “sống niềm tin tôn giáo bằng con tim và đôi bàn tay” là điều nhà cầm quyền CSVN sợ nhất?
Không thể vu khống một tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo là theo một tôn giáo ngoại nhập rồi chịu ảnh hưởng của thế lực này nọ, nhưng có lẽ chính cách sống ỵ´thức tự do trong tôn giáo của Nguyễn Bắc Truyển là niềm lo sợ của nhà cầm quyền VN: thể hiện được tự do tôn giáo căn bản nhất là sống và hành động hàng ngày theo lương tâm và niềm tin tôn giáo của mình, không cục bộ, không sợ hãi, không trừu tượng, mà thực hiện từng chuyện nhỏ nhặt trong đời sống hàng ngày, trong liên hệ giữa người với người, giữa người với vạn vật chung quanh.
Những việc thường ngày của Nguyễn Bắc Truyển không có ranh giới xã hội hay ranh giới tôn giáo: bế một người thương phế binh không còn chân đi khám bệnh, giúp thuê xe cho gia đình một đồng đạo Hoà Hảo đi đón người thân mới ra tù, ngừng tay viết đơn khiếu nại hộ một người Dân oan để lắng tâm nghe bài thánh ca thanh thoát, suy nghĩ so sánh về những câu giảng của Đức Hùynh Phú Sổ với những câu trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền….Con cá Nguyễn Bắc Truyển đang tung tăng như vậy, không bị ràng buộc bởi bất cứ biên giới chật hẹp nào, thì bị một âm mưu bắt bỏ lên thớt.
Và nằm sẵn trên cái thớt là LS Nguyễn văn Đài
LS Nguyễn văn Đài bị bắt từ tháng 12 năm 2015 với cáo buộc vi phạm điều 88 “tuyên truyền chống nhà nước” nhưng không thể đem ra toà xét xử vì không chứng cớ, phải chờ tới khi mưu kế thành hình với cuộc truy bắt các bạn ông trong Hội Anh Em Dân Chủ (HAEDC) vào tháng 7/2017 (Phạm Văn Trội, Nguyễn Trung Tôn, và Trương Minh Đức) thì đã đủ vẽ vời để gom thành cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.
Một dịp thuận tiện để bắt Nguyễn Bắc Truyển mà có thể né tránh vấn đề tôn giáo và tạo hình dáng “Âm mưu lật đổ chính quyền” cho càng vững chắc. Mặc kệ cho gia đình của Nguyễn Bắc Truyển, những đồng đạo PGHH, văn phòng Công lý Hoà bình, lên tiếng đòi người, và chính HAEDC cũng công nhận Nguyễn Bắc Truyển không phải là thành viên của hội và chẳng hoạt động gì chung, ngoại trừ có tình thân anh em quen biết lâu ngày.
Tóm lại, với Nguyễn Văn Đài thì bắt trước, rồi hí hoáy vẽ tội sau. Còn với Nguyễn Bắc Truyển thì tô vẽ xong bình phong rồi mới bắt.
Gom lại một khối để bắt lại càng không phải thú nhận sự đa diện của các hội Xã hội Dân sự hiện nay tại VN, mà còn có thể liên lẹo mô tả tất cả chỉ là tụ họp của vài kẻ phản động.
Quốc tế đang quan sát
Tin luật sư Nguyễn Văn Đài cùng các anh em HAEDC và luật gia Nguyễn Bắc Truyển sẽ xuất hiện cùng ngày 5/4/2017 trước toà án sơ thẩm Hà Nội, đang gây một làn sóng chú ý tối đa từ các toà đại sứ quốc tế, các tổ chức Nhân quyền quốc tế, các tổ chức Xã hội Dân sự quốc tế, các dân biểu Mỹ và Đức cũng như văn phòng của ông Báo cáo viên Đặc biệt của Liên Hiệp Quốc về Tự do Tôn Giáo, Tín ngưỡng.
Ngày đó cũng có thể là cơ hội để mọi người Việt khắp nơi tại Việt Nam, đặc biệt tại Hà Nội, dùng một dấu hiệu chứng tỏ cho quốc tế biết là dân Việt rất lưu tâm đến các quyền dân sự và chính trị như đã ghi rõ trong bản Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (International Covenant on Civil and Political Rights, ICCPR) do Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc và các quốc gia thành viên thông qua ngày 16 tháng 12 năm 1966 và có hiệu lực từ ngày 23 tháng 03 năm 1976,
Thí dụ, hãy vẽ hay buộc lên tay bạn một dải ruy băng vàng.
Thành phố của bạn sẽ lên màu và mất đi nét vô cảm.