Mai Tú Ân (VNTB) Chưa có bao giờ mà việc bắt bớ những người đấu tranh dân chủ lại kéo dài và liên tục như bây giờ. Từ đầu năm đến giờ, mở màn bằng việc bắt bớ luật sư Nguyễn Văn Đài, rồi sau đó là bắt giữ các thành phần thuộc Hội Anh Em Dân Chủ của ông.
Chưa dừng tại đó, các nhà đấu tranh ở các địa phương, các người trẻ tuổi và sinh viên tranh đấu khác lần lượt bị nhập kho hoặc phải bỏ trốn. Song song đó là các phiên tòa mà người đấu tranh dân chủ phải trả giá vô lý khi bị xét xử, bị đẩy từ điều 258, 79 lên điều 88 BLHS và bị kết án bất công. Như người mẹ của hai con trẻ : Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với bản án 9 năm tù đầy oan nghịch. Cô Trần Thị Xuân, một giáo dân hiền lành chỉ biết những công việc thiện nguyện ở quê nhà cũng bị bắt với tội danh không thể tưởng tượng là “lật đổ chính quyền”. Rồi theo kiểu :”Khuấy động nước để bắt cá lớn” thì sẽ còn có bắt bớ tràn lan mọi thành phần nữa…
Tại sao bắt bớ nhiều như vậy ? Trả lời câu hỏi này không khó. Chúng ta đang sống trong cương tỏa của một chế độ độc tài độc đảng mà việc bắt giữ vô tội vạ những người bất đồng chính kiến là giải pháp giữ chế độ. Bất cứ lúc nào cảm thấy không yên tâm cho chế độ thì chính quyền lại tổ chức bắt người bất đồng chính kiến. Những con người không phạm tội gì ngoài tội đấu tranh phản biện, phê phán những sai trái của chính quyền và nhân viên của chính quyền.
Trong hệ thống chính trị được đặt lên đầu người dân Việt Nam thì hoàn toàn không có chỗ cho sự phản biện, không có chỗ cho sự đấu tranh đối lập bình thường trong một quốc gia bình thường.
Người CS vẫn như bao năm trước, vẫn như một bọn cướp núi về thành. Họ chiếm được đất nước tội nghiệp này và luôn sử dụng nó như một chiến lợi phẩm mãi mãi. Họ dựng lên một chế độ thực chất là mật thám với bộ máy an ninh trùm khắp để bắt bớ và đe dọa bắt bớ suốt bao năm nay. Họ bày ra các đại hội bầu bán để truyền danh các chức danh lãnh đạo như vua chúa truyền ngai hay các băng đảng truyền vai trò thủ lãnh muôn đời vậy. Kèm theo đó là những điều kiện không bao giờ thay đổi là bắt bớ, bắt bớ và tùy theo thời cuộc, theo tình hình cũng như sự phản đối của thế giới bên ngoài mà họ tăng hay giảm việc truy bắt người yêu nước. Đó là một sự thực đáng buồn của đất nước ta cho mãi tới ngày hôm nay…
“Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong…
Ta chỉ cần đổi đôi chút câu thơ trên của thi sĩ khát máu Tố Hữu để có thể cảm nhận được tính phi nhân, vô đạo của những người CS đối với người bất đồng chính kiến. Sẽ không có đối thoại, không có phản biện hay có một chút nhỏ nhoi đối lập nào với những người CS. Chỉ có bắt, bắt và bắt là những biện pháp khả dĩ duy nhất được những người CS thi hành. Chẳng có chút cởi mở, thông thoáng chính trị nào hết. Và lời nói cuả ông TBT Nguyễn Phú Trọng cách nay 2 năm rằng : “Dân chủ đến thế là cùng” thì cũng chỉ là lời nói khoác đáng xấu hổ.
Chúng ta hãy nhìn những người đã bị bắt bất công. Dù muốn dù không thì họ cũng chứng tỏ một số phận hơn người, một sự hy sinh xứng đáng của những cá nhân quyết hy sinh cho mọi người. Có thể sẽ có tiếng khóc oán hận bất công, hay tiếng hờ nguyền rủa quân lang sói nhưng không vướng chân người ra đi, Với họ thì chẳng có gì phải sợ cả khi ngày mai mặt trời vẫn mọc, nắng vẫn lung linh và những điều họ làm luôn luôn là đúng. Như một qui luật muôn đời là luôn có những con người can đảm đứng lên trả nợ cho quê hương. Nước Nam này không bao giờ hết những con người can trường ấy. Hàng loạt các anh chị em bị bắt hôm nay sẽ xếp hàng tiếp nối với các đàn anh bị bắt trước như Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Trần Huỳnh Duy Thức…Rồi những người bị bắt của ngày mai sẽ tiếp nối chen vai các anh chị bị bắt ngày hôm nay. Tất thảy đều không sợ. Không bao giờ khiếp sợ.
Vì những người yêu nước bị bắt là hào khí mà nước Nam sinh ra trong thời buổi nhiễu nhương này…
October 28, 2017
Bắt, bắt nữa bàn tay không ngơi nghỉ…
by Nhan Quyen • [Human Rights]